thời đại sau tình yêu

93.3% nam giới nói rằng họ cảm thấy rạo rực khi tiếp xúc với bạn tình sau 1 ngày sử dụng sản phẩm. 92% Đàn ông từ 30 - 45 tuổi quan hệ 6 ngày/tuần sau 14 ngày dùng. 93% Đàn ông từ 27 - 50 tuổi xóa bỏ xuất tinh sớm, rối loạn cương dương & kéo dài thời gian quan hệ thêm 10-30 phút trở lên sau 1 tháng dùng. Đạo diễn: adisorn tresirikasem Diễn viên: thanavat vatthanaputi, ranee campen, paris intarakomalyasu, suwatjanee chaimusik, paweenut pangnakorn, Chanon Santinatornkul Thời lượng: 166 phút Thể loại: Tình Cảm, Hài Khởi chiếu: 09/09/2022 tại Việt Nam Đối tượng: Phim cấm khán giả dưới 13 tuổi Trailer IMDB C13 2D 4.9 / 5 ( 219 bình chọn ) Khớp với kết quả tìm kiếm: cửa sổ tình yêu ngày 31/10: sức mạnh xấu đi do U uất sau phân chia tay người yêu. Bạn sẽ xem : Số điện thoại cảm ứng cửa sổ tình thân 206 lượt nghe. Cửa sổ tình yêu ngày 24/10: Đừng vì tiếng nói lúc rét giận… xem ngay 206 lượt nghe. Trong thời gian qua, nhất là từ ngày 15/3/2022 đến nay, chính sách thị thực của Việt Nam theo hướng mở cửa, thủ tục hành chính được cải cách, đổi mới mạnh mẽ, số người nước ngoài nhập xuất cảnh sau đại dịch Covid-19 đã không ngừng tăng lên, chính sách thị thực Thời Trang Nam Khatoco là thương hiệu thời trang Việt đem đến cho nam giới những sản phẩm chất lượng từ áo sơ mi, áo thun polo, quần tây, quần kaki, quần short đến quần lót nam, tất vớ nam, được sản xuất với công nghệ may hiện đại khép kín, phom dáng chuẩn, mẫu mã đa dạng, chất liệu thân thiện môi trường. Site De Rencontre Gratuit Avec Telephone. Dịch Duẩn DuẩnLời thỉnh cầu của mỹ nữ luôn có lực sát thương cực lớn, đặc biệt còn là mỹ nữ với vẻ đẹp cấp bậc nữ hoàng thì ôi thôi không còn gì để nói. Tóm lại, đây chắc hẳn là lần đầu tiên Tô Hồng Liên, nữ thần trong mắt người Trung Quốc, đưa ra thỉnh cầu với một nhân viên quèn như Đinh Đương nhấc điện thoại và kết nối với phòng làm việc của Hồng Liên chưa bao giờ nghĩ một ngày nào đó mình sẽ làm thế này. Chỉ vì muốn gặp được Mông Qua mà phải nhờ cậy cô nhân viên lúc nào cũng mang thái độ thù địch với Hồng Liên cũng không ngờ Mông Qua sẽ điều cô ta đến Pháp. Du học Pháp nghe có vẻ oách đấy, nhưng rõ ràng đấy chỉ là cách giữ chân ngụy trang mà thôi. Anh đổi người đại diện của cô ta, bốn người trợ lý giờ chỉ còn lại một. Bộ phim mà cuối năm cô ta sắp đóng tạm thời đổi vai. Mà thôi, mấy thứ ấy cô ta vốn chẳng để bụng, điều cô ta khó chịu nhất là anh không chịu trả lời điện thoại của cô ta. Đến khi cô ta hẹn gặp Mông Qua thông qua trợ lý của anh thì nhận được câu trả lời là không cần làm sao!"Mông tổng cho mời cô vào." Hà Đinh Đương trưng một vẻ mặt công thức hóa "Ông chủ nói cô chỉ có nửa giờ."Nửa giờ? Tô Hồng Liên không biết mình còn có thể thảm hại đến mức nào nữa?"Cà phê hay trà?" Câu mào đầu sáo rỗng biết Mông Qua khẽ khàng lạnh nhạt, giống như đang tiếp đãi một vị khách bình Hồng Liên ngồi đó, ngước mắt nhìn người yêu cũ của mình. Vẻ mặt làm vô số phụ nữ ở thủ đô phải mong mỏi tha thiết này bấy giờ lại khiến cô ta tuyệt vọng."Sao anh không trả lời điện thoại của em?" Cô ta cố để giọng mình giống một oán phụ."Cô hẳn biết chứ." Mông Qua không hề nhìn cô ta mà để ánh mắt lơ đãng rơi trên những nhà cao tầng ngoài cửa sổ "Tôi đã tự nhủ, sau này sẽ không bao giờ làm chuyện khiến A Nhật đau lòng."A Nhật, A Nhật! Người đàn ông này chưa từng gọi cô ta bằng cái giọng dịu dàng và cưng chiều như vậy? Thậm chí cô ta phải mất một thời gian rất dài mới có thể khiến anh lược bớt được chữ Tô trong tên của cô ta."Cô ấy không cho anh gặp em, cũng không cho anh tiếp điện thoại của em ư?""Không, là tự tôi. Tôi thấy chúng ta không thích hợp để gặp nhau.""Thế ư, Mông Qua." Tô Hồng Liên kích động "Anh sợ em phải không? Sợ gặp em, điều này cho thấy anh vẫn còn tình cảm với em. Nếu không, sao anh lại sợ gặp em?"'Mông Qua bình tĩnh nhìn Tô Hồng Liên. Anh càng bình tĩnh, Tô Hồng Liên càng sợ hãi. Cuối cùng, cô ta bật khóc."Vậy sao năm năm qua anh còn đối xử với em như vậy...""Cô hẳn biết tại sao tôi lại làm vậy. Có những thứ tôi không cách nào cho cô, nhưng có một số thứ tôi có thể cho cô, chẳng hạn như sự nổi tiếng hay giúp cô hoành thành giấc mơ làm diễn viên, song tất cả chỉ dừng lại ở đấy...""Mông Qua." Tô Hồng Liên không biết tại sao cô ta lại làm những việc mà cô ta vốn coi thường "Phải chăng hôm ấy là em quá đáng? Em xin lỗi, nếu những tấm hình ấy làm Hạ Nhật hiểu lầm, em sẽ đi giải thích với cô ấy ngay."Mông Qua cúi đầu "Hồng Liên, cô là một người thông minh, hẳn đoán được chuyện gì đã xảy ra. Bình thường tôi không nói, cứ nghĩ cô sẽ hiểu.""Nhưng, em thực sự không hiểu. Mông Qua, anh nói cho em biết đi. Anh không thể cho em thứ gì?"Mặc dù cô ta đã thừa biết từ lâu, nhưng cô ta thà làm ngọc nát còn hơn làm ngói lành, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ. Cô ta vẫn tự thôi miên chính mình, rằng không phải vậy đâu, rằng chẳng phải thế đâu."Tình yêu, thứ tôi không thể cho cô nhất trên thế giới này chính là tình yêu. Bởi nó đã thuộc về người phụ nữ mang tên Hạ Nhật." Mông Qua vỗ bồm bộp vào lồng ngực mình "Hiện tại, nơi đây chỉ có mình cô ấy, chỉ thuộc về cô ấy."Thật nực cười biết bao, người này cũng biết nói những lời ấy ư. Những lời chỉ xuất hiện trên phim ảnh, trong tiểu thuyết hay thậm chí là trong miệng bất kỳ người đàn ông nào, nhưng tuyệt đối không thể là Mông vì anh là Mông Qua, là mối tình đầu của Tô Hồng Liên. Cô ta còn chưa từng nghe anh tỏ tình nồng nàn và sâu sắc với cô ta như vậy, Hạ Nhật dựa vào đâu mà lại được cái diễm phúc Nhật là kiểu con gái bình thường đến nỗi đi trên đường cũng có thể chộp đại một đống người, có chăng cũng chỉ được cái tính chịu đựng và nhẫn nhịn dẻo dai? Chả phải cô ấy quá may mắn nên mới trở thành thanh mai của Mông Qua đấy ư?"Anh nói anh yêu cô ấy?" Giọng Tô Hồng Liên run rẩy."Phải.""Không, không, Mông Qua. Anh lầm rồi. Anh chỉ hổ thẹn với ấy mà thôi. Anh chẳng qua chỉ cảm thấy thương hại cô ấy đã chịu nhiều đau khổ mà thôi. Sao anh có thể yêu cô ấy được? Nếu yêu thì đã yêu ngay từ đầu, không phải ư?""Phải, tôi cũng thấy mình ngu xuẩn biết bao. Cớ gì tôi lại không nhận ra tình yêu của mình sớm hơn nữa. Nếu có thể, chúng ta đã không chịu đọa đày trong cái vòng luẩn quẩn không lối thoát thế này, để cô ấy phải đau khổ nhường ấy.""Tô Hồng Liên, tôi không biết tình yêu định nghĩa như thế nào. Nhưng tôi sẽ nói cho cô biết tình yêu của Mông Qua. Cô có biết đó là gì không? Là chỉ cần được gọi tên cô ấy thôi tôi cũng thấy vô cùng mãn nguyện. Là khi biết hôm nay cô ấy mặc đồ gì, có đeo hoa tai hay không, và ăn mấy chén cơm. Đó không phải là cố tình ghi nhớ mà bất tri bất giác nó đã in sâu trong tâm trí tôi, hệt như một trình tự. Là không nỡ để cô ấy phải buồn, không nỡ để cô ấy phải tổn thương. Là sẵn sàng bộc lộ với cô ấy những điều mà trước giờ tôi chưa từng nói, chỉ vì muốn cô ấy được một chốc vui vẻ. Là cố gắng trốn tránh những suy nghĩ vẩn vơ về việc cô ấy và bạn trai cũ đã từng chung sống với nhau, vì tôi sợ cô ấy không vui, sợ cô ấy tức giận. Là khi ngồi bên cạnh cô ấy lại còn muốn được chạm vào cô ấy, cảm nhận cô ấy, cả con người lẫn cả linh hồn. Là khát khao được cất cô ấy vào trong túi, để cô ấy chỉ nở nụ cười với một mình tôi. Cô nói đi, đó không phải tình yêu thì cái gì mới gọi là yêu?""Trên thế giới này, không phải cô ấy thì không thể. Trên thế giới này không ai có thể khiến tôi rung động tới tận tâm can như cô ấy."Lồng ngực Mông Qua nhấp nhô kịch Hồng Liên ngây người nhìn anh, rồi đột nhiên bật cười khanh khách. Ngay cả cô ta cũng sợ hãi tiếng cười của chính cười điên dại ấy thật sự rất giống Mai Siêu Phong*.* Mai Siêu Phong là một nữ ma đầu người người kinh sợ và rùng mình bởi những thủ pháp độc ác và vô cùng tàn bạo trong "Anh hùng xạ điêu"."Trên thế giới này không ai có thể khiến tôi rung động tới tận tâm can như cô ấy? Mông Qua, vậy em thì sao? Anh coi em là gì?""Tô Hồng Liên là mối tình đầu của Mông Qua, là khát khao của hắn thuở thiếu thời. Giống như mọi cậu thiếu niên với lòng tràn đầy mơ ước về một nơi xa xăm vô định. Nhưng đó chẳng qua chỉ là một mơ ước. Tôi không phủ nhận tôi đã từng thích cô, song e rằng cũng chỉ thế mà thôi. Mãi sau này tôi mới hiểu, yêu và thích vốn dĩ không hề giống nhau.""Xin lỗi, Tô Hồng Liên."Sáng hôm ấy, Hà Đinh Đương nhìn thấy nữ thần Tô Hồng Liên chật vật đi ra khỏi phòng làm việc của ông chủ với khuôn mặt nhếch nhác như con mèo hoa.***Lúc Mông Qua về đến nhà thì thấy sô pha ở phòng khách đã bị chuyển tới trước cửa kính cao từ sàn nhà đến trần nhà, rèm cửa ngay ngắn được kéo qua hai bên, ánh mặt trời xuyên thấu qua tấm kính chiếu rọi mọi thứ xung Nhật đang nằm trên ghế sô pha. Trong phòng khách có tiếng nhạc nhẹ chầm chậm chảy xuôi. Ánh mặt trời nhỏ vụn như tấm lụa mỏng trải lên người cô, làm người đang nhắm mắt trên ghế trông mềm mại lạ Qua nhẹ nhàng bước qua, ngồi xuống sàn nhà cạnh ghế sô pha, rồi gục đầu lên bụng Nhật giật mình thức giấc, đập vào mắt cô là cái nhìn chăm chú của anh."Sao lại ngớ ra thế?"Người nằm nghiêng trên cơ thể cô khéo léo gật đầu, không những thế còn tỏ vẻ lười biếng hơn cả con mèo béo ú, khẽ chạm vào má cô "Răng em còn đau không?""Hết đau rồi." Hạ Nhật bỗng nhớ lại bộ dạng hài hước của anh trong phòng khám mà không khỏi phì cười."Anh nói buổi trưa có tiệc mà?""Anh lẻn về đấy. Bảo là phải về nhà chăm vợ bệnh nên giao việc lại cho Kim Tae Woo rồi."Mông Qua áp đầu lên bụng cô."A Nhật, thằng nhóc Giang Hạo Thiên sắp làm bố rồi." Giọng điệu đáng ghét hệt cậu bé ghen tỵ với mấy đứa trẻ khác "Cậu ta vui vẻ đá đểu anh hệt tên nhãi ranh ấy.""Thế nên?" Hạ Nhật biết tỏng Mông Qua muốn nói gì."Thế nên, anh cũng muốn làm bố.""Chỉ thế mà anh muốn làm bố à?" Hạ Nhật nheo mắt, bắt chước giọng điệu của Mông Qua "Ôi, con nít thật đáng sợ biết bao. Lúc nào cũng chảy dãi nhơm nhớp không khác gì con ốc sên, buồn nôn chết đi được. Sau này tôi chắc mẩm sẽ không sinh cái thứ bé tẹo ấy để chúng cuốn lấy tôi. Ôi, cái thứ bé tẹo ấy đến khi nào mới tiến hóa được hả trời.""Anh xin lấy lại những lời trước kia. Cơ mà con của Giang Hạo Thiên chắc chắn vẫn là con ốc sên, nhưng con mình thì không đời nào. Thế nên A Nhật à, mình sinh một bé cho vui nha.""Nhưng làm sao bây giờ. Em không thích mang con đi theo." Hạ Nhật dừng lại "Hay là anh mang con theo nhé?""Chả phải có bảo mẫu à? Đến lúc đó mình có thể gửi con cho bảo mẫu, mời mấy người cũng được.""Ồ...mời bảo mẫu ư? Chẳng có thành ý chút nào. Hóa ra anh chỉ muốn sinh một đứa cho vui thôi?""Không có, không có..." Mông Qua cuống quýt xua tay "Anh sợ anh mang theo không tốt. Em thấy đấy, đàn ông có ai mang con theo đâu?"Hạ Nhật cau mày."Được rồi!" Mông Qua cắn răng "Miễn là em sinh anh sẽ mang."Mông Qua của hiện tại sao dễ trêu thế này. Hạ Nhật cười đắc ý, hàm răng trắng sáng tỏa nắng dưới ánh mặt trời."Lại ngớ người rồi?" Hạ Nhật quơ tay qua lại trước mặt Qua bắt lấy tay cô kéo vào ngực mình rồi cúi đầu xuống. Trước đây anh còn cho rằng Hạ Nhật chả có chút hấp dẫn nào đáng để anh dòm ngó, thế mà nay chỉ cần một biểu cảm của cô cũng câu mất ba hồn bảy phách Nhật bịt miệng, ú ớ kêu ré lên "Trong miệng em còn mùi thuốc."Mông Qua gỡ tay cô ra, môi hôn dịu dàng in lên nhìn Hạ Nhật bị hôn đến đỏ bừng cả mặt, không khỏi kêu than trong lòng người phụ nữ sao mà đáng yêu quá thể, giữa hai người còn chuyện thân mật nào mà chưa từng làm đâu. Giờ thì sao? Mông Qua đang nghĩ bụng làm thế nào để lừa cô nàng lên giường. Thẳng thắn mà nói, anh cũng muốn thử trên ghế sô pha xem sao. Hiềm nỗi bây giờ là ban ngày, anh thì chả có gì phức tạp, vấn đề ở chỗ người phụ nữ này không chịu đồng ý giai điệu quen thuộc vang lên trong phòng chàng ôm siết em vào lòngLời thủ thỉ bên tai sao quá đỗi dịu êmLà lúc cuộc đời em tựa đóa hồngĐó là bài hát "Cuộc đời màu hồng" mà Hạ Nhật thích nhất. Cô cũng không biết là vì bộ phim điện ảnh Pháp "Yêu em anh dám không?" nên mới thích "Cuộc đời màu hồng" hay là bởi "Cuộc đời màu hồng" nên mới thích "Yêu em anh dám không?"*.* Bộ phim điện ảnh Pháp "Love me if you dare" 2003 và bản tình ca bất hủ vượt thời gian "La Vie En Rose" của Edith Piaf. Cuộc đời của Edith Piaf và giai thoại lịch sử của "La Vie En Rose" từng được đưa lên màn ảnh rộng vào năm 2007. Trong phim Wall-E cũng có bài hát này ấy ạ ^^Cô nhắm mắt lại, như thể cảm nhận được tâm trạng cay đắng mỗi lần xem "Yêu em anh dám không?". Không biết bản phim gốc mà cô mua trước kia giờ còn không nữa?"Mông Qua, tối nay mình đi xem phim đi!"Đến lúc tới rạp chiếu phim thì trống huơ trống hoắc chỉ có hai Nhật cau mày "Mông Qua, đừng nói anh lại học mấy nam chính quê mùa trong phim thần tượng bao hết cả rạp đấy nhé?""Nào có, bộ phim mà mình xem vốn dĩ không hề bán vé." Mông Qua ấn Hạ Nhật xuống ghế, làm cử chỉ bình tĩnh chớ nóng hình ảnh quen thuộc xuất hiện trên màn hình lớn, Hạ Nhật lại càng hết hồn. Cô không biết bản gốc bộ phim "Yêu em anh dám không?" này từ đâu ra, vì cô nhớ Cục điện ảnh Trung Quốc hình như chưa hề mua bản quyền."Bản gốc này anh đặc biệt cho người đưa đến." Mông Qua dường như đoán được nghi vấn của Hạ Nhật, không khỏi đắc ý bảo "Đừng quên chồng em làm nghề gì? Anh biết em thích bộ phim này.""Em biết không? Anh đã xem đi xem lại bộ phim này rất nhiều lần khi em bỏ đi, nên là tình tiết trong phim anh có thể đọc làu làu. Em muốn kiểm tra thử không?"Trước đây, Mông Qua vốn không hề thích bộ phim này. Anh bảo mấy kiểu phim ảnh có gì hay mà xem. Chẳng qua cũng chỉ là hai đứa con nít con nôi chả biết sự đời chơi trò dám hay không dám, chơi đến độ mất tích luôn cả hai, mà lại chỉ vì một cái hộp trông như lồng Hạ Nhật lại thích nó vô cùng, thích đến nỗi luôn tưởng tượng mình là cô bé Sophie bốc đồng mà dũng cảm. Và thế là, cô biến mình thành Sophie vào cái đêm trước khi cô bỏ ấy, cô bận cái váy rất đẹp, thoa môi son, trốn trong thư viện và mời Mông Qua đến chơi trò "có dám không" với vẫn còn nhớ như in khoảnh khắc khi cô gọi điện cho Mông Qua, người nghe máy lại là Tô Hồng Liên. Song cô vẫn chưa bỏ cuộc, vội vàng để lại cho anh một tin nhắn, rồi ngốc nghếch ngồi đợi ở đấy, tin rằng một giây nữa thôi Mông Qua sẽ xuất khi ấy Mông Qua xuất hiện, cô nhất định sẽ nói với anh như Sophie nói với Julien rằng, "Yêu em, anh dám không?"Nhưng đau đớn xiết bao vì Mông Qua không hề xuất hiện vào đêm ấy. Khi trời vừa hửng sáng tinh mơ, cô thấy bản thân mình phản chiếu trong tủ kính của cửa hàng dưới ánh nắng mơn man dịu dìu. Khoảnh khắc đó, cô cảm thấy mình thật đẹp, tiếc thay Mông Qua lại không được nhìn thay, Mông Qua lại không được nhìn thấy. ~~~P/s Hị hị, tớ quay lại rồi đây ạ ^^Các bạn thấy đấy, Mông Qua quá kiêu ngạo và tớ nghĩ có lẽ là kiêu ngạo nhất từ trước đến giờ, bởi ngay cả với Tô Hồng Liên - người mà anh ta thích thật sự, anh ta cũng chưa bao giờ "xuống nước". Nên là lạnh nhạt hay mỉa mai Hạ Nhật hồi ấy có lẽ là điều dễ hiểu ~Và tớ thấy thế này, nếu chia tay với người mà các bạn thích thật sự, tốt với bạn thật sự, thì khi gặp lại các bạn chẳng thể xem họ như không khí được đâu. Ít nhất cái cảm giác muốn chúc phúc và muốn tốt cho người ấy nó vẫn còn trong tâm trí bạn, nào có dễ dàng để mặc là để mặc như thế được ạ. Nói chung là cái cảm giác ấy rất khó tả và khó hiểu. Còn dứt khoát là khi cả hai chẳng còn gì nữa, hết luôn, hoặc có thể là vì quá yêu nên ghét nhau nghĩ Tô Hồng Liên có thể xấu với tất cả mọi người nhưng cô ta "tốt" với Mông Qua. Điều này chẳng thể phủ nhận được. Hơn nữa hai người còn có 1 "đứa bé", ôi điều này còn rắc rối hơn cả ~ Thế này nhé, nếu đổi lại các bạn là Mông Qua, các bạn sẽ làm thế nào ạ ~~ Tớ thì tớ đau đầu quá thể ^^Còn điều khiến các bạn lấn cấn là vì Loan viết trên phương diện của nữ, của Hạ Nhật và của Tô Hồng Liên nên cái thanh minh và cái suy nghĩ của đàn ông bị gạt qua 1 bên mất rồi...Các bạn nghĩ thế nào thì cho tớ biết với nhé ~~ Năm Hạ Nhật mười tuổi, bố mang cô và em trai từ vùng quê Ngư Mễ* ra đi, bởi vì bà nội tuổi đã già. Còn nhớ năm đó vừa ngay đầu xuân, bốn bề một màu xanh biếc, sắc cỏ liền trời. Bà nội tuổi đã cao chống gậy đến cửa thôn tiễn họ, đứng dưới gốc đa già đã trăm tuổi với đôi mắt ngập tràn nỗi buồn chia mẹ của Hạ Nhật từ nhỏ đã li dị, cô và em trai do một tay bà nội nuôi lớn. Hôm ấy, cô ôm lấy bà nội, tràn đầy lòng tin bảo rằng bà nội hãy ở đây chờ cô, đợi cô lớn rồi sẽ mua căn nhà lớn trong thành phố rồi mướn người hầu cho bà. Lúc đó, Hạ Nhật cho rằng bà nội của mình là siêu nhân không gì không thể làm được, cũng chưa từng nghĩ rằng có một ngày bà sẽ rời nội gọi nơi cô sắp phải đi là kinh thành, nghe nói vô cùng phồn Nhật mười tuổi và Hạ Thiên tám tuổi cứ như thế mà theo bố ngồi xe lửa đến kinh thành. Bố của Hạ Nhật trước kia là một quân nhân, ông là một tài xế trong quân đội phụ trách lái xe cho thủ trưởng. Về sau, ông theo thủ trưởng của mình đến Bắc Kinh, và theo cho đến tận bây đưa bọn họ đến một căn nhà rất lớn, có cửa sắt rất cao, có đình viện to và rộng rãi. Trong đình viện trồng chuối tây, dưới dàn chuối tây có đám Thất Lý Hương được cắt tỉa rất gọn gàng, có những đóa hoa xinh đẹp mà Hạ Nhật không gọi được tên. Cô và em trai tay nắm lấy tay theo sau lưng bố, cái nhà đẹp đến nỗi chỉ trên ti vi mới có này khiến Hạ Nhật trong lòng sinh ra nỗi bất an. Ở trong thôn thường nghe người ta nói, người có tiền trong thành phố thường rất khó chung lên bậc thềm, bố đưa họ vào trong một cái sảnh lớn. Vừa vào đại sảnh, Hạ Nhật liền bị âm thanh đẹp đẽ thu hút, nhưng Hạ Nhật không dám ngẩng đầu lên tìm nguồn phát ra âm thanh đó, chỉ cảm thấy âm thanh đó giống như tiếng hạt mưa rơi từ mái hiên căn nhà cũ của bà nội xuống mặt thềm đá vào những ngày mưa, phát ra âm thanh vui Nhật cúi đầu nhìn giày của mình, nó trông hơi cũ, hơn nữa còn lấm lem bụi đất, hoàn toàn tách biệt với mặt sàn sạch sẽ sáng bóng này.“Tiểu Qua, đang luyện đàn à?” – Bố đứng bên cạnh nói.“Đúng vậy. Chú Hạ, ông nội sắp xuống rồi.” – Giọng nói nho nhã lễ độ, hơi lộ chút vẻ trẻ Nhật vừa ngẩng đầu, liền nhìn thấy cây dương cầm bên dưới cầu thang hình xoắn ốc và đứa trẻ đang ngồi trước nó, vừa hay, đứa trẻ đó cũng đang nhìn cô. Sau khi tiếp xúc với ánh mắt của cô, cậu nghịch ngợm nháy nháy mắt với đầu xuống, Hạ Nhật nghĩ, đó thật sự là một đứa trẻ xinh đẹp. Mông Qua ngày đó mặc một chiếc sơ mi ngắn tay màu trắng, kiểu tóc chải gọn chỉnh tề, giống hệt như những đứa trẻ xinh đẹp mà Hạ Nhật nhìn thấy trên tivi kia một lúc, một người từ trên lầu bước xuống, đó là một ông lão trông rất có thần khí.“Đức Khâm, về rồi à.” – Ông đi đến trước mặt họ, mặt mang nét cười nhìn họ “Là Hạ Nhật và Hạ Thiên phải không?”“Vâng, thưa thủ trưởng.” – Bố kéo cô và em trai lại “A Nhật, A Thiên, chào thủ trưởng đi con.”“Chào thủ trưởng.” – Hạ Nhật và Hạ Thiên không hẹn mà cùng đồng dương cầm ngừng lại, theo đó là tiếng cười “Phụt...” một cái. Mông Qua cảm thấy hai đứa trẻ dưới quê kia còn có thể trông ngốc hơn, nếu chúng cúi đầu thấp thêm là lần đầu họ gặp nhau. Năm đó, Hạ Nhật mười tuổi, Mông Qua mười tuổi, Hạ Thiên tám tuổi. Đấy là một ngày giữa hè, Thất Lý Hương trong đình viện vừa đến đêm sẽ tỏa ra hương thơm mê người, kèm theo tiếng đàn vui lâu sau đó, Hạ Nhật và Hạ Thiên được đi học, hơn nữa còn là một trường quý tộc. Hạ Thiên học lớp 2, Hạ Nhật học lớp 4, là bạn học của Mông Qua. Ngày đầu tiên khai trường, cậu bé đẹp trai tên Mông Qua kia cứ như thế mà chỉ vào Hạ Nhật và nói với bạn học cả lớp“Bạn này tên Hạ Nhật, cùng một nước với tôi, mọi người sau này không được ăn hiếp bạn ấy.”Lời của Mông Qua vừa nói xong, Hạ Nhật cảm thấy trái tim bồn chồn bất an của cô như nhẹ tâng hẳn đi. Cứ như, trên thế giới này thật sự sẽ không còn có người ức hiếp cô Qua là một đứa trẻ ngoan, hơn nữa còn là một đứa trẻ ngoan xinh đẹp. Hạ Nhật cảm thấy Mông Qua nhất định là đứa con cưng của Thượng Đế. Cậu thông minh, ngoan ngoãn, học giỏi, đàn dương cầm giỏi, còn biết chút đàn vĩ cầm. Có gia đình mỹ mãn, có bố mẹ yêu cậu, có ông nội thủ trưởng thương cậu. Bọn trẻ đều thích chơi với cậu, đều nghe lời cậu. Những người lớn đều thích cậu, luôn gọi cậu Tiểu Qua, Tiểu Qua một cách thân thiết. Hạ Nhật còn cảm thấy cậu là một đứa con cưng lương thiện, không ngạo mạn, rất lễ phép. Cậu đối xử với người ta luôn là nho nhã lễ độ, với bản thân và Hạ Thiên cũng như vậy, trước giờ chưa từng vì họ xuất thân quê mùa mà xem thường họ, cũng không giống như những đứa trẻ khác, trêu cười giọng phổ thông bập bẹ của họ, cũng không bởi vì họ là con của tài xế mà làm lơ nên, Hạ Nhật đã quyết định phải đối xử tốt với đứa trẻ này, cô phải chăm sóc cậu, bởi vì bố nói với cô rằng Mông Qua nhỏ hơn cô mấy tháng, bởi vậy cô nên chăm sóc cho cậu đàng hoàng. Cứ như thế, Hạ Nhật đã trở thành cái đuôi của Mông Qua, cô vì cậu mà làm tất cả mọi thứ bản thân có thể làm, ví như giúp cậu tìm cái huy hiệu trường mà cậu quên mất đã để ở đâu, ví như giúp cậu lựa hết số cà rốt cậu không thích trong phần ăn ra, ví như giúp cậu chỉnh lí sạch sẽ gọn gàng quần áo bị dơ bị nhăn trước khi cậu về nhà...Hạ Nhật nghĩ Mông Qua nhất định là đứa trẻ vui vẻ nhất trên đời, sự thật hình như cũng là thế, mãi cho đến năm họ mười một xuân năm mười một tuổi ấy, Hạ Nhật nhìn cậu hung hăng dùng dao cắt nát con búp bê có dáng vẻ ngây ngô mà mẹ cậu mang từ nước ngoài về, rồi lại dùng bật lửa đốt nó, ánh lửa bùng lên chiếu vào mặt cậu. Lạnh lùng, buốt giá, như một bức tượng khắc bằng băng.“Mông Qua.” – Hạ Nhật đi đến trước mặt cậu, nhỏ tiếng cậu ngước lên nhìn thấy cô, rõ ràng có chút hoảng hốt, nhưng cũng chỉ là trong chớp mắt thôi.“Cậu đến đây làm gì?”“Tôi...” – Thực ra Hạ Nhật không biết bản thân muốn làm gì, chỉ là nhìn thấy cậu như thế trong lòng rất buồn.“Nhìn thấy rồi chứ, không được nói ra.”“Biết rồi.” – Hạ Nhật khẽ nói “Tại sao? Tại sao phải đốt nó đi?”“Chẳng tại sao cả, do không thích thôi.”- Cậu lạnh lùng đáp, Mông Qua vào thời khắc này với cậu lúc bình thường cứ như là hai con người khác nhau vậy.“Nhưng vừa nãy cậu chẳng phải đã nói là thích sao?”- Ban nãy Hạ Nhật còn thấy dáng vẻ rất thích thú của cậu, vừa nói cảm ơn vừa ôm lấy mẹ mình.“Đứa trẻ từ quê lên chỉ nên đơn thuần, không nên ngu đần, không có chút nhãn lực nào, còn không biết quan sát sắc mặt lời nói. Cậu chắc vẫn chưa biết, rằng người đàn bà trong nhà kia không phải là mẹ của tôi, ở đây rất nhiều người đều biết bà ta không phải mẹ ruột tôi, chỉ là họ không dám nói ra thôi.” – Cậu khoanh tay lại, cứ như đang kể chuyện của người khác vậy.”Vậy mẹ của cậu đâu?””Chết rồi. Lúc tôi sáu tuổi đã chết rồi.” - Mông Qua đưa mắt nhìn về nơi xa xa, kẻ mù mờ như cô vào thời khắc đó đột nhiên đã hiểu, có lẽ cậu đang nhớ thương mẹ của cậu, tâm trạng cũng giống như cô nhớ thương mẹ của mình vậy.”Mông Qua, mẹ của cậu nhất định là rất đẹp nhỉ?” - Cô tuổi bé thơ không hiểu nên dùng lời như thế nào để an ủi đứa trẻ này, chỉ nghĩ rằng để có thể sinh ra một đứa trẻ như Mông Qua, mẹ của cậu nhất định là một người phụ nữ cực kì Qua không trả lời, vẫn cố chấp nhìn về nơi bất định nào đó, Hạ Nhật cứ thế mà lẳng lặng, lẳng lặng nhìn vào là lần đầu tiên Mông Qua nhìn rõ ràng đứa trẻ tên Hạ Nhật này, gương mặt tròn tròn, đôi mắt cũng tròn tròn, con ngươi đen tròn như quả nho đen, sống mũi vênh vểnh, trông cũng xem như xinh thực, Mông Qua tự đáy lòng vẫn luôn xem thường hai đứa trẻ từ quê lên này. Có điều, cậu là một đứa trẻ ngoan có lễ độ. Đứa trẻ ngoan sao? Cũng không phải hoàn toàn như tận đáy lòng, Mông Qua cũng biết bản thân không phải là một đứa trẻ ngoan, từ sau khi mẹ cậu ra đi. Lúc tám tuổi, bố cậu đem người đàn bà mà trước kia cậu gọi là dì về nhà, nói rằng bà ta sau này chính là mẹ mới của cậu. Rõ ràng là dì tại sao lại biến thành mẹ mới chứ?Bố cậu nói với cậu rằng vì cậu vẫn còn nhỏ, cho nên cần một người mẹ mới chăm sóc cho cậu. Thật buồn cười, Mông Qua lúc đó chỉ nghĩ rằng tại sao lại là bà ta, đó là người em gái mà mẹ yêu thương, dù là không phải em gái ruột, nhưng mẹ đối xử với bà ta thật sự rất tốt. Cho bà ta phòng đẹp để ở, cho bà ta công việc tốt, lúc nói chuyện với bà ta sẽ luôn rất dịu dàng. Cậu cũng thích bà ta, nhưng tại sao lại biến thành mẹ kia chứ? Trên thế giới này mẹ chẳng phải chỉ nên có một không hai thôi sao?Bố cậu nói, “Xin lỗi, Tiểu Qua, bố cần một người vợ.“. Mẹ cậu mới đi có bao lâu đâu, bố cậu đã bảo ông ấy cần một người vợ. Nhưng Mông Qua nhớ rõ, bố cậu từng nói với mẹ cậu rằng, “Tú Tú, em biết anh vui mừng xiết bao khi em trở thành vợ anh không?“. Lúc mẹ cậu bệnh, người đàn bà cậu gọi là dì kia nói với mẹ cậu rằng, “Chị, chị đừng rời xa em.“. Hẳn là nói dối thôi? Đám người lớn đều thích nói dối, đến cả người ông luôn yêu thương cậu cũng nói dối cậu. Nói cái gì mà mẹ cậu không nỡ bỏ lại cậu, cho nên nhất định sẽ không rời xa đàn bà đó nói sao nhỉ, “Tiểu Qua, dì cả đời này chỉ sẽ có một mình con là con.“. Lời vẫn bên tai, nhưng một năm sau, Mông Qua đã nghe thấy bà ta nói với bố mình rằng, “Anh Mông, chúng ta không thể có một đứa con thuộc về mình sao?“. "Rầm!" một tiếng, bố hắn đập cái gì đó xuống đất, ông ấy tức giận nói, “Lúc đầu cô đã hứa với tôi cái gì? Lẽ nào Tiểu Qua chưa đủ tốt sao? Nó thích cô, xem cô như như mẹ ruột của mình, cô còn chưa thấy đủ sao?”Tiếp đó, là một tràng tiếng thút thít nho tốt. Như thế rất tốt, Mông Qua nghĩ, không uổng công bản thân khổ cực giả vờ là đứa trẻ nhiều người đều khen bản thân là một đứa trẻ ngoan, một đứa trẻ thông minh. Nhưng những người đó đều không biết rằng phải vờ là một đứa trẻ ngoan mệt biết bao. Mông Qua nhìn bóng người nho nhỏ bên cạnh mình, cậu cảm thấy bản thân ở trước mặt đứa trẻ này không cần phải giả vờ, đứa trẻ từ quê lên nó hiểu gì chương 2.*”Vùng quê Ngư Mễ” là chỉ đồng bằng trung hạ du sông Trường Giang và đồng bằng tam giác châu sông Châu. Bởi vì miền đông Trung Quốc chịu ảnh hưởng của gió mùa hạ, nước trời phong phú, cho nên khí hậu ẩm ướt, sản vật đa dạng, được gọi là “vùng quê Ngư Mễ”. Nghĩa là vùng quê có cá có gạo, ý chỉ vùng quê phong phú đủ thứ vật sản. Dịch Duẩn DuẩnGiang Hạo Thiên lẳng lặng quan sát Mông Qua. Tên này tuy đang trò chuyện rất vui vẻ, nhưng không biết trong lòng đã hướng về phía Hạ Nhật từ lúc nào."Ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây"*, ở trên người Mông Qua, Giang Hạo Thiên nhớ lại câu nói này.* Ngạn ngữ Trung Quốc, sông Hoàng Hà có chu kỳ 60 năm, cứ 30 năm đổi hướng một lần, nếu bên này là phía Tây, thì sau 30 năm, nó đổi thành hướng Đông. Nói sự đời thay Qua nhìn thấy Hạ Nhật đang đi về phía mình, vội vàng nghênh đón "Em muốn uống một ly không?""Không được." Hạ Nhật nhìn Mông Qua cười nhẹ "Mông Qua, anh đưa tôi về được không?"Cô cười với anh dịu dàng như vậy, dường như đã là chuyện của năm năm rất xa xe dưới ánh sáng đèn đường giống như tàu con thoi. Trong xe vang lên giọng nữ êm ái khẽ ngâm nga như tiếng nước chảy róc lúc sau, Hạ Nhật mở miệng "Mông Qua, hay chúng ta đến công viên ngồi một lát đi."Mông Qua và Hạ Nhật đến công viên trước đây mà bọn họ thường đến, cùng ngồi song song trên một cái ghế Nhật nhìn xung quanh. Nơi đây vẫn giống như trước kia, dường như không có gì thay đổi. Ngày trước, đám người bọn họ vẫn thường hay đến đây chơi Nhật phá vỡ sự trầm mặc giữa hai người."Hồng Liên vẫn khỏe chứ?" Thông qua báo chí, TV, và truyền thông, Hạ Nhật biết giờ Tô Hồng Liên đã nổi tiếng rồi, hơn nữa một tay nâng cô ấy đến độ cao đó chính là Không những thế cô còn biết từ truyền thông vài chuyện, Mông Qua rất gần gũi với Tô Hồng nhiên cô nhớ tới chuyện cũ Tô Hồng Liên từng nghi ngờ Mông lòng Mông Qua hơi khó chịu, anh biết đây là vấn đề mà anh nhất định phải đối mặt."Cô ấy khỏe. Hạ Nhật à, anh và cô ấy chia tay rồi."Sau một hồi đau khổ, cô nhớ tới nửa đêm hôm đó, cô nói cô không thích anh với Tô Hồng Liên ở chung một chỗ, nhưng chưa tới mười giây anh đã cự tuyệt. Kiểu tình cảm như hai người sao có thể nói chia tay là chia tay được, vả lại giữa hai người còn có chung một đứa con."Hai người... Khi đó, Hồng Liên không phải đang mang thai sao?"Trầm mặc hồi lâu, Mông Qua nói "Có phải Thành Chí Cao đã nói với em gì rồi?""Không có." Hạ Nhật lắc đầu "Mông Qua, tôi không hận anh, có lẽ trước đây từng có nhưng bây giờ thì không. À không, có lẽ rất lâu về trước tôi đã không hận anh nữa rồi. Nhưng tôi thật sự không có cách nào để đối mặt với anh cả. Mông Qua, chúng ta cũng chẳng còn nhỏ nữa, nói như vậy anh hiểu chứ? Khi buổi biểu diễn kết thúc tôi sẽ rời đi, nên chúng ta đến đây thôi, đừng dây dưa mãi trong quá khứ nữa. Nếu như người anh thích vẫn là Tô Hồng Liên thì hãy trở về bên cô ấy đi, anh không cần vì tôi mà làm vậy.""A Nhật, anh...""Hơn nữa, không lâu sau tôi cũng sẽ kết hôn."Bất thình thình một tiếng sấm rền vang."Hạ Nhật...Em nói cái gì? Em muốn kết hôn? Em muốn kết hôn với ai?"Hạ Nhật tháo sợi dây chuyền trên cổ xuống, sợi dây bằng bạc kim, giống với chiếc nhẫn trên tay cô, kiểu dáng rất đơn giản, nhưng trong tay Hạ Nhật lại ánh lên sáng bóng."Anh ấy là Trình Như Thánh, là con trai của cha dượng tôi. Bọn tôi đã ở bên nhau ba năm rồi. Hai thứ này là khi trước anh ấy đi Trung Đông mua cho tôi. Anh ấy nói khi từ Trung Đông trở về sẽ tự tay đeo nó cho tôi, đến lúc đó, bọn tôi sẽ kết hôn."Kết hôn, Hạ Nhật lại muốn kết hôn với người đàn ông khác? Vậy năm năm qua anh được xem là gì? Vậy anh mua nhà, bày trí theo phong cách mà Hạ Nhật thích nhất, ngôi nhà ấy còn thiết kế một vườn hoa thật lớn, trong vườn hoa anh còn đích thân trồng hoa oải hương mà Hạ Nhật thích nhất, vậy tất cả những việc ấy anh làm là vì cái gì?Cuối cùng Hạ Nhật lại muốn kết hôn? Cô muốn kết hôn với một người đàn ông tên Trình Như Thánh, còn nói bọn họ đã ở bên nhau ba năm rồi, chuyện này đúng thật là nực cười vậy, anh liền nở nụ cười thật tươi."Hạ Nhật, em có thể không thích anh ở bên cạnh em, nhưng em không cần phải nói dối là em muốn kết hôn đâu, còn đem cả đống kim loại thừa thãi này tới làm công cụ nữa chứ. Được rồi, nếu em không thích anh sẽ không xuất hiện nữa, vậy nên, em có thể thu lại lời nói dối được rồi."Nụ cười trên mặt Mông Qua càng lúc càng trở nên dữ Nhật không ngờ Mông Qua lại phản ứng như thế, cô đưa tay ra, muốn kéo anh lại để nói cho anh biết rằng cô không hề lừa anh. Thế nhưng tay cô còn chưa chạm tới người anh, đã bị anh hung hăng hất ra."Em không phải chán ghét tôi xuất hiện trước mặt em lắm sao? Được thôi, như em mong muốn, về sau, tôi nhất định sẽ trốn em càng xa càng tốt."Nói xong, Mông Qua liền rời khỏi công bóng lưng đã đi xa của anh, Hạ Nhật chỉ biết cười khổ, sao cuối cùng lại biến thành lỗi của cô đêm đang trong mộng, Thành Chí Cao bị Mông Qua dựng dậy từ trên giường, đánh cho một trận tơi bời. Cái tên uống say xỉn này còn nắm lấy cổ áo cậu ta gào lên, "Thành Chí Cao, rốt cuộc cậu đã nói với Hạ Nhật những gì, hả? Để cô ấy nói với tôi lời nói dối hoang đường như vậy, lại còn xua đuổi tôi."Đánh nhau xong, bọn họ cùng nằm vật ra sàn. Thành Chí Cao đương nhiên không dám nói cho Mông Qua biết chuyện mình chữa lành thành què, nếu không, khuôn mặt xinh đẹp của cậu ta nhất định sẽ biến thành đầu heo nữa, hơn nữa, theo như cậu ta quan sát Hạ Nhật thì, cô quá mức bình tĩnh, bình tĩnh nói với cậu ta rằng, "Biết vì sao tớ lại không hận anh ấy không? Trước đây tớ từng nghe qua một loại thuyết pháp Vô Hận, về sau, tớ mới biết được đó là thật.""Mông Qua, vì sao cậu lại cho rằng Hạ Nhật đang nói dối cậu? Hạ Nhật là một cô gái tốt, đương nhiên sẽ có người thích cô ấy, yêu cô ấy. Trước đây không phải có một Giang Hạo Thiên khăng khăng một mực với cô ấy sao. Hiện tại, biết đâu được ở bên cạnh cô ấy cũng đã xuất hiện một Giang Hạo Thiên khác rồi."Thành Chí Cao không dám nói nữa, bởi vì Mông Qua hiện giờ không khác gì con báo đang nổi hãy còn chưa sáng, trợ lý Dương đã bị cuộc điện thoại chết người của ông chủ tìm đến căn đàn ông khiến cho vô số cô gái chưa kết hôn ở Thủ Đô phải luôn tơ tưởng đến này, đã ném lại cho anh ta một câu với ánh mắt đã long sọc đến đỏ ngầu."Cậu đến những club có thông tin tốt nhất Bắc Kinh này hỏi cho tôi, bắt bọn họ phải tìm cho ra được tên đàn ông tên Trình Như Thánh."Trợ lý Dương cảm giác được khi ông chủ nói ba chữ Trình Như Thánh này, từ trong hàm răng rít ra, tựa như đao kiếm, nghe mà lạnh cả người."Còn nữa, mấy ngày nay cậu không cần làm gì hết, ngồi một chỗ là được rồi, thúc giục bọn họ làm nhanh lên một chút."Trợ lý Dương muốn mắng cả thành phố này, anh ta đường đường tốt nghiệp từ một đại học danh tiếng thế mà bây giờ phải lưu lạc thành tên chân chạy thế này hôm nay, Hạ Nhật không thấy Mông Qua, cô cũng không biết tâm trạng mình hiện tại thế nào, có phức tạp, có may mắn, có lo lắng, còn có phảng phất chút phiền muộn. Cuối cùng, Hạ Nhật quy tâm trạng phức tạp ấy vào việc cô sắp phải rời xa nơi này, Bắc Kinh, thành phố có mọi hỉ nộ ái ố của cô. Thế nhưng cô vẫn thích nó, vì những năm tháng tuổi trẻ của cô đã từng trải qua ở đây."Hồ điệp phu nhân" cuối cùng cũng được công diễn, đúng là không sai, có người nói vé bán rất chạy, không những thế vé còn bị quét sạch ngay ngày đầu tổ chức mời các nhân viên đến chuẩn bị sân Thụ vừa sắp xếp xong hội trường, liền bị trận chiến lớn trong đại sảnh dọa sợ, chỉ thấy hơn mười nhà truyền thông bày sẵn trận địa sẵn sàng như đón quân lúc nào ca vũ kịch lại được chú ý như thế, đang lúc nghi ngờ, những phóng viên kia đột nhiên ùa tới phía cửa đại Qua mang theo khí thế hừng hực của công ty - công ty đang cật lực đào tạo ra những minh tinh, xuất hiện ở cửa chính, vừa vào cửa đã bị rất nhiều ký giả vây quanh."Mông tổng, có thể giải thích việc anh đã xảy ra tranh chấp trong quán bar vào tối qua không?""Mông tổng, người đàn ông họ Tôn kia muốn kiện anh vì chuyện gây gổ. Anh tính giải quyết chuyện này thế nào?""Mông tổng, xin hỏi việc anh xuất hiện trong quán bar vào sáng sớm, có phải liên quan đến tiểu thư Tô Hồng Liên đang ở Châu Âu không?""Mông tổng, khoảng thời gian anh xảy ra chuyện rất nhạy cảm, có phải đây là phương thức tuyên truyền mới cho "Hồ điệp phu nhân" không?"........Mông Qua ở trong lòng cười nhạt, ngoài mặt không đổi sắc, hướng về phía màn ảnh mỉm cười."Tại đây, tôi xin cảm ơn sự quan tâm của mọi người, nhưng thú thật đây là chuyện riêng của tôi. Bất quá sức tưởng tượng của mọi người cũng thực sự là phong phú, vị kia nói tôi lựa thời điểm nhạy cảm như vậy để xảy ra chuyện. Nhưng anh bạn, biểu hiện của anh quá không chuyên nghiệp rồi, rốt cuộc là anh đã tốt nghiệp ở đâu vậy. Đầu tiên, tôi xin làm sáng tỏ một điều, lần này công ty chúng tôi không hề đầu tư vào "Hồ điệp phu nhân". Vì đây là một bộ ca vũ kịch chứ không phải phim điện ảnh, nhưng tôi lại có hứng thú với ca vũ kịch nên mới dùng danh nghĩa cá nhân để tài trợ. Vị bằng hữu kia, anh đã hiểu chưa, về sau trước khi muốn nói vấn đề gì phải nghĩ rõ ràng trong đầu, nếu không.... Người làm thuê như anh sẽ khiến ông chủ mình mất đi lòng tin đấy."Những lời nói ám chỉ kia khiến cho khuôn mặt của tên phóng viên lúc đỏ lúc Qua không biết Hạ Nhật sau khi chứng kiến một Mông tổng cao ngạo đứng trước truyền thông tranh cãi như vậy, có khiến cho tâm tình cô vui vẻ hơn chút mà tức giận mắng anh hay Thụ rốt cuộc nhìn không ra anh lại lớn lối như vậy. Rõ ràng là một thương nhân, thế nhưng dáng dấp so với minh tinh còn chói lóa hơn cả. Mặc dù đứng sau lưng anh ta cũng là hai vị soái ca đấy, nhưng thoạt nhìn lại giống hai tên trẻ con Thụ cũng không gấp gáp tiến vào hội trường, cậu ôm cánh tay nhìn mọi người diễn nay, A Thụ lại có thêm vài phần kính nể Hạ Nhật, không nói tiếng nào mà đã có một người bạn trai quen nhau gần ba năm. Hơn nữa, lúc nhìn thấy bạn trai của cô từ sân bay trở về, A Thụ cảm thấy đây tuyệt đối là một người đàn ông lý tưởng. Tuy khuôn mặt thông thường, nhưng góc cạnh rất rõ ràng, ngũ quan sâu sắc. Vị sư huynh này vóc người tuyệt đối không thể chê, tựa như ngọn núi Thiên Đài. Cộng thêm khí chất không tầm thường, tuy không được xem là tuấn mỹ nhưng tuyệt nhiên là một người đàn ông lý tưởng. A Thụ còn đang suy nghĩ tới người đàn ông này nhưng cũng không dám chen chân vào nghề, anh ta là một ký giả đặc biệt, chính là phóng viên chiến nhiên, khi Mông Qua nhìn thấy Hạ Nhật xuất hiện cùng với người đàn ông này, biểu tình của anh liền cứng nhắc, sau đó đôi mắt như dao sắc bắn về phía anh ta. A Thụ cười thầm trong lòng, đêm nay xem ba người này làm trò so với diễn xuất trên sân khấu sợ rằng còn đặc sắc Nhật không ngờ cô lại dây dưa với Mông Qua ở chỗ Qua thật không ngờ Hạ Nhật lại đưa tên đàn ông kia đến. Đây chính là Trình Như Thánh? Không nghĩ tới người bạn trai mà Hạ Nhật nói đến lại là một tên cơ bắp, đúng là tầm thường đến buồn nôn, cô ở nước Mỹ mấy năm, thực sự là đề cao hormone không Hạ Nhật đi qua người anh, Mông Qua liền nói với mấy tên phóng viên "Nếu như tôi nói tối hôm qua phát sinh tranh chấp trong quán rượu là vì muốn mượn rượu giải sầu, các người có tin không?""Mông tổng, người anh muốn mượn rượu giải sầu là ai vậy?" Một gã ký giả vô cùng hưng phấn."Nếu như tôi nói mình bị người ta đá, cuối cùng bị một cô gái không mảy may bỏ rơi, mấy người có tin không?" Mông Qua hung hăng nói, cô cứ giống như con chim nhỏ nép vào tên kia, cũng không thèm nhìn anh một cái, điều này khiến cho tâm tư của anh hỗn loạn, tức giận, đố kị, căm tức, những lời không suy nghĩ cứ như vậy tuôn lần này tới lần khác nói với các phóng viên như vậy, Mông tổng, chuyện cười này thật nhạt Thụ lắc đầu, người đàn ông này khi ghen tỵ cũng thật là ngây thơ. Quả nhiên, chiếm hữu và yêu thương là hai việc hoàn toàn không giống Nhật cũng không nhớ rõ từ khi nào mình bắt đầu ước nguyện, ước mình lớn lên sẽ là một cô gái thật xinh đẹp. Khi đó cô chỉ đơn thuần nghĩ lớn lên là một cô gái xinh đẹp thì Mông Qua có phải sẽ chơi và làm bạn với mình hay không. Mông Qua thích các cô gái xinh đẹp cô đều biết, Mông Qua dẫn những cô gái đó đi xem bóng đá, mời các cô ấy ăn bánh ga tô, cô cũng biết. Có lần cô nói với Mông Qua, "Cậu mời tớ đi xem phim một lần được không?" Người nọ lắc đầu. "Vì sao không được? "Cô hỏi lại. "Bởi vì không xinh đẹp", Mông Qua nói những lời đó với dáng vẻ rất thản đế dường như không nghe được nguyện vọng của cô, Hạ Nhật cuối cùng vẫn không phải là một cô gái xinh đẹp, như Mông Qua đã nói, một chút cũng không Mông Qua chết tiệt! Dám nói Hạ Nhật như thế, sau này có hối hập cũng không kịp!À mà trên đây là hình mình tưởng tượng về Hạ Nhật, dịu dàng, trong trẻo lại có chút u buồn vì vận mệnh của cuộc đời. Tiểu thuyết tình yêu hay nhất mọi thời đại – Tình yêu luôn là một thứ ma dược, thần dược, chữa lành mọi vết thương trong cõi lòng cô quạnh của kiếp người. Tình yêu có khổ đau, có hạnh phúc, có hi sinh, có tha thứ, có bao dung,… Cung bậc cảm xúc trong tình yêu là vô tận. Như những con sóng ngoài biển khơi, tình yêu đem đến cho con người những trải nghiệm khó quên. Hãy cùng top 10 Việt Nam thưởng thức những tuyệt phẩm tình yêu đem đến nhé! 1. ĐỒI GIÓ HÚ2. TIẾNG CHIM HÓT TRONG BỤI MẬN GAI3. CUỐN THEO CHIỀU GIÓ4. TRÀ HOA NỮ5. NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ6. KIẾP SAU7. HỒNG LÂU MỘNG8. RỪNG NAUY9. NHÀ THỜ ĐỨC BÀ PARIS10. LÝ TRÍ VÀ TÌNH CẢMCảm ơn mọi sự đánh giá và góp ý của quý bạn đọc dưới comment! 1. ĐỒI GIÓ HÚ Đồi Gió Hú, câu chuyện cổ điển về tình yêu ngang trái và tham vọng chiếm hữu. Cuốn tiểu thuyết về Catherine Earnshaw, cô con gái nổi loạn của gia đình Earnshaw, với gã đàn ông thô ráp và điên rồ mà cha cô mang về nhà rồi đặt tên là Heathcliff, được trình diễn trên cái nền đồng truông, quả đồi nước Anh cô quạnh và đơn sơ không kém gì chính tình yêu của họ. Từ nhỏ đến lớn, sự gắng bó của họ ngày càng trở nên ám ảnh. Gia đình, địa vị xã hội, và cả số phận rắp tân chống lại họ. Bản tính dữ dội và ghen tuông tột độ cũng huỷ diệt họ. Vậy nên toàn bộ thời gian hai con người yêu nhau đó đã sống trong thù hận và tuyệt vọng, mà cái chết chỉ có ý nghĩa khởi đầu. Một khởi đầu mới để hai linh hồn mãnh liệt đó dược tự do tái ngộ. Khi những cơn gió hoang vắng và điên cuồng tràn về quanh các lâu đài trong Đồi gió hú… Đồi gió hú đã tạo nên cả một thế giới riêng với xu hướng bỏ qua lề thói, vương tới thi ca cũng như tới những chiều sâu tăm tối của lòng người, giúp tác phẩm trở thành một trong những tiểu thuyết vĩ đại nhất, bi thương nhất mà con người từng viết ra về nỗi đam mê cháy bỏng. Tác giả Emily Bronte Anh Đồi gió hú thuộc Top 10 cuốn tiểu thuyết tình yêu hay nhất mọi thời đại! 2. TIẾNG CHIM HÓT TRONG BỤI MẬN GAI “Tiếng chim hót trong bụi mận gai” kể về câu chuyện tình của Mecghi xinh đẹp và Cha xứ Ranfơ. Vì thân phận, địa vị, linh mục Ranfơ buộc phải chạy trốn cảm xúc lứa đôi. Tình yêu đối với ông có lẽ chỉ – được – phép dành cho Chúa Trời, đấng vô hình thiêng liêng mà không có chỗ đứng cho nhi nữ thường tình. Mecghi vì cố quên Cha mà đành kết hôn với người đàn ông khác – người đàn ông giống Ranfơ đến lạ lùng! Nhưng định mệnh vốn dĩ vẫn thích trêu ngươi. Tình cờ cả hai gặp lại nhau, ngọn lửa âm ỉ trong lòng bấy lâu lại bùng lên hơn bao giờ hết, họ lại yêu nhau, lại sưởi ấm trái tim nhau và cuối cùng tình yêu hóa thành bi kịch. Tác giả Colleen McCullough Úc Tiếng chim hót trong bụi mận gai thuộc Top 10 cuốn tiểu thuyết tình yêu hay nhất mọi thời đại! 3. CUỐN THEO CHIỀU GIÓ Cuốn sách kể về câu chuyện của Scarlett O”Hara – một người phụ nữ có cá tính mạnh mẽ ở miền nam Hoa Kỳ đã kết tinh tình yêu với Rhett Butler nồng cháy và mãnh liệt. Giữa năm tháng chiến tranh đầy gian khổ, giữa ranh giới bờ vực sự sống và cái chết, thì tình yêu cao đẹp lúc nào cũng là động lực. Dẫu muôn trùng gian khó, dẫu gặp nhiều trắc trở thì vẫn không cản được bước chân của những người yêu nhau tìm về bên nhau. Bên cạnh những mạch cảm xúc sâu lắng của chuyện tình giữa Scarlett và Rhett, tác phẩm còn nói về tình yêu quê hương, nghị lực sống vươn lên của con người. Bằng cách chuyên chở những giá trị nhân văn, triết lí sâu sắc ấy, “Cuốn theo chiều gió” xứng đáng khi được liệt kê như một trong những cuốn tiểu thuyết kinh điển hay nhất mọi thời đại. Tác giả Margaret Mitchell Mỹ Cuốn theo chiều gió thuộc Top 10 cuốn tiểu thuyết tình yêu hay nhất mọi thời đại! 4. TRÀ HOA NỮ Đó là câu chuyện tình buồn giữa Marguerite Gautier và Armand Duval. Nàng là một cô gái kiều diễm, nhan sắc nổi tiếng một vùng. Chàng là một nhà tư sản trẻ tuổi tài ba. Họ đến với nhau bằng tất cả tình yêu thuần khiết nhất. Thế nhưng, định kiến xã hội không bao giờ xem trọng một người kĩ nữ như nàng. Dẫu muôn vàn khó khăn, thử thách, trái tim họ vẫn hòa cùng nhịp đập, tình yêu ấy vẫn mãi không thể tách rời. Nhưng đến cuối cùng, hai người vẫn không thể đến được với nhau. Margurerite chết trong nỗi cô đơn, tuyệt vọng và không ngừng nhớ về Armand. Một điều đặc biệt hơn cả ở tác phẩm “Trà hoa nữ” đó chính là tác giả đã dựa trên chuyện tình có thật của mình với người kĩ nữ Marie Duplessis. Chính vì thế nên trong từng câu chữ, giọng văn của tác phẩm, ta có thể cảm nhận được những tình cảm sâu sắc, những cảm xúc dạt dào, tha thiết. Điều đó tạo cho ta cảm giác chân thực, gần gũi cũng như để lại dấu ấn sâu sắc khó phai. Tác giả Alexandre Dumas Pháp Trà hoa nữ thuộc Top 10 cuốn tiểu thuyết tình yêu hay nhất mọi thời đại! 5. NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ Câu chuyện kể về chuyện tình của Lauren và Arthur, khi Lauren lúc bấy giờ chỉ là một linh hồn và thể xác của cô đang nằm trong bệnh viện. Cuộc gặp gỡ đầy bất ngờ, pha chút ma mị đã khiến cho hai người gắn bó với nhau và nảy sinh tình cảm. Để rồi đến một ngày, linh hồn của Lauren tan biến đi, thì đó cũng là lúc cô tỉnh lại trong bệnh viện. Dẫu rằng Lauren không còn nhận ra Arthur nữa, nhưng anh tin rằng sẽ có một ngày, anh sẽ một lần nữa làm trái tim của cô rung động; sẽ có một ngày, kí ức của Lauren sẽ gợi lại những hình ảnh về anh. Một câu chuyện nhẹ nhàng cùng với giọng văn mượt mà, trau chuốt đã khiến “Nếu em không phải một giấc mơ” nhận được nhiều sự ủng hộ từ các độc giả của mọi nơi trên thế giới. Đồng thời cũng làm tên tuổi của nhà văn Marv Levy càng vươn xa hơn. Tác giả Marc Levy Pháp Nếu em không phải một giấc mơ thuộc Top 10 cuốn tiểu thuyết tình yêu hay nhất mọi thời đại! 6. KIẾP SAU “Kiếp sau” là một câu chuyện kể về mối tình giữa Jonathan và Clara – một mối tình đã có duyên nợ từ kiếp trước. Một người lần đầu gặp gỡ, một nơi lần đầu bước chân đến, thế nhưng lại khiến cho họ có cảm giác thân thuộc vô cùng, giống như đã từng gặp nhau từ ngàn năm xưa. Họ cùng nhau khám phá, tìm hiểu bí ẩn đằng sau bức tranh “Thiếu nữ áo đỏ” của Ruskin, để rồi phát hiện ra một câu chuyện tình đầy trắc trở, nồng nhiệt của chính họ từ kiếp trước. Và tình yêu giữa Jonathan và Clara đã bắt đầu nảy nở, sinh sôi từ đó. Thế nhưng định mệnh lại một lần nữa chia cắt họ đến với nhau. Jonathan đã chọn cái chết để được ở gần Clara, để nuôi dưỡng tình yêu bất tử của họ. Tác phẩm “Kiếp sau” của nhà văn Marc Levy đã nhận được sự đánh giá cao từ giới phê bình văn học, cũng như sự ủng hộ, yêu mến của độc giả từ khắp nơi trên thế giới. Tác giả Marc Levy Pháp Kiếp sau thuộc Top 10 cuốn tiểu thuyết tình yêu hay nhất mọi thời đại! 7. HỒNG LÂU MỘNG “Hồng lâu mộng” viết về chuyện tình yêu đầy trắc trở giữa Giả Bảo Ngọc và Lâm Đại Ngọc. Họ là hai anh em cô cậu, xuất thân từ gia đình danh gia vọng tộc thời nhà Minh. Mối tình là nhân duyên từ nhiều kiếp trước. Là lời thề son sắt “lấy hết nước mắt của đời ta để trả lại cho chàng”. Thế nhưng định mệnh đã ngăn lối đôi uyên ương ấy đến với nhau. Tình yêu của Bảo Ngọc và Đại Ngọc dẫu đẹp, dẫu nồng cháy, mãnh liệt nhưng vẫn còn bị động, còn luẩn quẩn trong vòng vây định kiến xã hội, chi phối của gia đình. Để rồi cuối cùng tình yêu tan vỡ, mang nỗi nuối tiếc, đau khổ nghìn năm. Thế nhưng dẫu chuyện tình giữa Giả Bảo Ngọc và Lâm Đại Ngọc không có được kết cục viên mãn đi chăng nữa, thì những cảm xúc mãnh liệt, sâu sắc giữa đôi tình nhân ấy, vẫn mãi khắc sâu và tạo dấu ấn khó phai trong lòng độc giả mai sau. Tác giả Tào Tuyết Cần, Cao Ngạc Trung Quốc Hồng Lâu Mộng thuộc Top 10 cuốn tiểu thuyết tình yêu hay nhất mọi thời đại! 8. RỪNG NAUY “Rừng Nauy” viết về mối tình tay ba giữa Toru, Naoko và Midori. Câu chuyện sẽ khiến cho chúng ta thấy được sự phức tạp trong cảm xúc của con người. “Rừng Nauy” là một câu chuyện viết về sự đan xen, chồng chất những bộn bề ấy. Khi tình yêu đứng giữa những lo toan, suy tính; những phức tạp trong tâm lí cũng như dục vọng của con người. Thế nhưng sau tất cả, đọng lại trong ta vẫn là chút vương vấn của một hình ảnh, một con người đã từng được xem là tất cả. Tình yêu vẫn còn đó, vẫn hằn sâu trong kí ức của mỗi con người. Tiểu thuyết “Rừng Nauy” đã từng tạo ra làn gió mới cho văn học Nhật Bản, cũng như tạo được sự ảnh hưởng rộng lớn đến các quốc gia khác. Từ đó, giúp chúng ta có cái nhìn mới hơn trong quan niệm về tình yêu. Bằng những giá trị văn học mà tác phẩm đem lại, “Rừng Nauy” quả là một sự lựa chọn hợp lí cho những ai đam mê tiểu thuyết kinh điển. Tác giả Murakami Nhật Bản Rừng Nauy thuộc Top 10 cuốn tiểu thuyết tình yêu hay nhất mọi thời đại! 9. NHÀ THỜ ĐỨC BÀ PARIS Chuyện kể về mối tình đầy khốn khổ, bất hạnh của thằng gù Quasimodo đối với nàng Esméralda. Một mối tình đơn phương lấy đi biết bao nước mắt của độc giả. Hắn là một kẻ mồ côi, mang hình hài xấu xí và trái tim tưởng chừng đã nguội lạnh. Để rồi, khi sự thánh thiện và tốt bụng của nàng Esméralda đánh thức trái tim hắn, hắn nhận ra mình biết yêu. Tình yêu đó mang một màu sắc hoang dại, mãnh liệt nhưng thật nồng nàn biết bao. Để rồi cuối cùng, Quasimodo đã dành tất cả sinh mạng của mình, dành tất cả tấm lòng, lương tâm, để đổi lấy cho nàng sự giải thoát, sự tự do. Quả thật, tác phẩm rất xứng đáng để được nhìn nhận như một trong những tuyệt tác văn chương của nước Pháp nói riêng, cũng như văn chương thế giới nói chung. Tác giả Victor Hugo Pháp Nhà thờ Đức Bà Paris thuộc Top 10 cuốn tiểu thuyết tình yêu hay nhất mọi thời đại! 10. LÝ TRÍ VÀ TÌNH CẢM “Lí trí và tình cảm” là câu chuyện xoay quanh hai chị em Marianne và Elinor Dashwood. Mỗi người họ đều có những cá tính, suy nghĩ khác nhau về cuộc sống. Sau khi người cha qua đời, họ cùng mẹ chuyển đến nơi ở mới ở một vùng nông thôn. Dẫu cho tính cách, lối suy nghĩ của Marianne và Elinor Dashwood lúc ban đầu có cứng rắn và mạnh mẽ như thế nào chăng nữa, thì khi đứng trước tình yêu, họ sẽ dần thay đổi mình và cố gắng phấn đấu, bảo vệ cho tình yêu đó. Tác giả Jane Austen Anh Lý trí và tình cảm thuộc Top 10 cuốn tiểu thuyết tình yêu hay nhất mọi thời đại! Nội dung bài viết luôn luôn được cập nhật dựa vào phản hồi của khách hàng cho Top 10 Việt Nam để có được nội dung tốt nhất! Qua bài viết gợi ý về “Top 10 cuốn tiểu thuyết tình yêu hay nhất mọi thời đại” của Cộng đồng đánh giá dịch vụ uy tín nhất Việt Nam. Mong quý bạn đọc tìm được cho mình những cuốn thiểu thuyết hay nhất để tìm đọc. Cảm ơn mọi sự đánh giá và góp ý của quý bạn đọc dưới comment! Top 10 Việt Nam là Cộng đồng đánh giá chất lượng dịch vụ, sản phẩm, công ty, thương hiệu, Shop…uy tín tại Việt Nam. Chúng tôi luôn cập nhật và lắng nghe sự góp ý và phản hồi của bạn đọc để hoàn thiện Cộng đồng chung! Contents1 Giới thiệu Truyện Thời Đại Sau Tình Yêu2 Danh sách chương3 Trọn bộ Truyện Thời Đại Sau Tình Yêu “cập nhật ngày 12/06/2023“ Trọn bộ Thời Đại Sau Tình Yêu Full tập được cập nhật mới nhất ngày 12/06/2023 tại đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Giới thiệu Truyện Thời Đại Sau Tình Yêu 🔰 Tên Truyện ⭐ Truyện Thời Đại Sau Tình Yêu Full 🔰 Trạng thái ⭐ Hoàn thành 🔰 Ngày cập nhật ⭐ 12/06/2023 🔰 Số tập ⭐ Trọn bộ – Full Bộ 🔰 Đánh giá ⭐ 🔰 Người đăng ⭐ – TruyenFull Thể loại Thanh mai trúc mã, ngược luyến tình thâm, gương vỡ lại lànhĐộ dài 82 chươngNgười dịch MingPoster leuyenhoanghanh Đối với Hạ Nhật mà nói, Mông Qua chính là cậu bé hoàng tử cô đơn, tính cách ngang bướng, là gã kị binh tình cờ bị giáng xuống mái nhà, là người mà cô luôn yêu thương trước hai mươi ba tuổi, là người mà cô đã cố gắng quên đi sau năm hai mươi ba tuổi. Cô từng giải thích một câu nói “Tôi yêu anh nhưng việc đó không liên quan đến nha” hết lần này đến lần khác nhưng cuối cũng cô cũng biết mệt mỏi. Còn ở trong mắt Mông Qua, Hạ Nhật chính là ngọn hải đăng, là hồ nước tĩnh lặng nơi rừng sâu, anh luôn cho rằng chỉ cần quay đầu là thấy cô đang chờ nơi đó, nhưng rồi một ngày anh không thấy cô nữa. Tô Hông Liên với Mông Qua là niềm ao ước, là giấc mơ của tuổi trẻ, mê hoặc đôi mắt của anh. Mà Mông Qua đối với Hồng Liên là tình yêu, là thứ tượng trưng, mãi cho đến sau này cô không biết là gì nữa. Danh sách chương Chương 1 Lời mở đầu Chương 2 Đứa con cưng 1 Chương 3 Đứa con cưng 2 Chương 4 Đứa con cưng 3 Chương 5 Đứa con cưng 4 Chương 6 Tuổi dậy thì* 1 Chương 7 Tuổi dậy thì 2 Chương 8 Tuổi dậy thì 3 Chương 9 Vĩnh biệt 1 Chương 10 Vĩnh biệt 2 Chương 11 Hồng liên 1 Chương 12 Hồng liên 2 Chương 13 Hồng liên 3 Chương 14 Cay đắng 1 Chương 15 Cay đắng 2 Chương 16 Cay đắng 3 Chương 17 Nóng lòng không yên 1 Chương 18 Bồn chồn không yên 2 Chương 19 Giữa hạ 1 Chương 20 Giữa hạ 2 Chương 21 Dao sắc 1 Chương 22 Dao sắc 2 Chương 23 Dao sắc 3 Chương 24 Thành phố đau thương 1 Chương 25 Thành Phố Đau Thương 2 Chương 26 Trùng phùng 1 Chương 27 Trùng phùng 2 Chương 28 Cùng Xuất Hiện 1 Chương 29 Cùng xuất hiện 2 Chương 30 Dây dưa 1 Chương 31 Dây dưa 2 Chương 32 Dây dưa 3 Chương 33 Kết hôn 1 Chương 34 Kết hôn 2 Chương 35 Kết hôn 3 Chương 36 Đoàn tụ 1 Chương 37 Đoàn tụ 2 Chương 38 Mê loạn 1 Chương 39 Mê loạn 2 Chương 40 Mê loạn 3 Chương 41 Dừng chân 1 Chương 42 Dừng chân 2 Chương 43 Ước hẹn 1 Chương 44 Ước hẹn 2 Chương 45 Kiều diễm 1 Chương 46 Kiều diễm 2 Chương 47 Thích thanh 1 * Chương 48 Thích thanh 2 Chương 49 Thích thanh 3 Chương 50 Tình nồng 1 Trọn bộ Truyện Thời Đại Sau Tình Yêu “cập nhật ngày 12/06/2023“ ⭐Chương 1 1 ⭐Chương 2 2 ⭐Chương 3 3 ⭐Chương 4 4 ⭐Chương 5 5 ⭐Chương 6 6 ⭐Chương 7 7 ⭐Chương 8 8 ⭐Chương 9 9 ⭐Chương 10 10 ⭐Chương 11 11 ⭐Chương 12 12 ⭐Chương 13 13 ⭐Chương 14 14 ⭐Chương 15 15 ⭐Chương 16 16 ⭐Chương 17 17 ⭐Chương 18 18 ⭐Chương 19 19 ⭐Chương 20 20 ⭐Chương 21 21 ⭐Chương 22 22 ⭐Chương 23 23 ⭐Chương 24 24 ⭐Chương 25 25 ⭐Chương 26 26 ⭐Chương 27 27 ⭐Chương 28 28 ⭐Chương 29 29 ⭐Chương 30 30 ⭐Chương 31 31 ⭐Chương 32 32 ⭐Chương 33 33 ⭐Chương 34 34 ⭐Chương 35 35 ⭐Chương 36 36 ⭐Chương 37 37 ⭐Chương 38 38 ⭐Chương 39 39 ⭐Chương 40 40 ⭐Chương 41 41 ⭐Chương 42 42 ⭐Chương 43 43 ⭐Chương 44 44 ⭐Chương 45 45 ⭐Chương 46 46 ⭐Chương 47 47 ⭐Chương 48 48 ⭐Chương 49 49 ⭐Chương 50 50 ⭐Chương 51 51 ⭐Chương 52 52 ⭐Chương 53 53 ⭐Chương 54 54 ⭐Chương 55 55 ⭐Chương 56 56 ⭐Chương 57 57 ⭐Chương 58 58 ⭐Chương 59 59 ⭐Chương 60 60 ⭐Chương 61 61 ⭐Chương 62 62 ⭐Chương 63 63 ⭐Chương 64 64 ⭐Chương 65 65 ⭐Chương 66 66 ⭐Chương 67 67 ⭐Chương 68 68 ⭐Chương 69 69 ⭐Chương 70 70 ⭐Chương 71 71 ⭐Chương 72 72 ⭐Chương 73 73 ⭐Chương 74 74 ⭐Chương 75 75 ⭐Chương 76 76 ⭐Chương 77 77 ⭐Chương 78 78 ⭐Chương 79 79 ⭐Chương 80 80 ⭐Chương 81 81 ⭐Chương 82 82 ⭐Chương 83 83 ⭐Chương 84 84 ⭐Chương 85 85 ⭐Chương 86 86 ⭐Chương 87 87 ⭐Chương 88 88 ⭐Chương 89 89 ⭐Chương 90 90 ⭐Chương 91 91 ⭐Chương 92 92 ⭐Chương 93 93 ⭐Chương 94 94 ⭐Chương 95 95 ⭐Chương 96 96 ⭐Chương 97 97 ⭐Chương 98 98 ⭐Chương 99 99 ⭐ĐANG CẬP NHẬT⭐ Đọc truyện online, đọc truyện chữ, truyện hay, truyện full. Truyện Full luôn tổng hợp và cập nhật các chương truyện một cách nhanh nhất. Trang đọc truyện online hàng đầu Việt Nam với nhiều truyện hay chọn lọc và hầu hết các truyện đã full dành cho bạn đọc yêu thích, website hỗ trợ đọc tốt . Danh sách những truyện full đã hoàn thành hay nhất hiện nay với sự đa dạng về thể loại, chọn lọc về nội dung, liên tục cập nhật truyện full mới cho độc giả.

thời đại sau tình yêu